Con nay về vùng đất mặn quê cha
Thả hồn thương đu đưa cùng gió biển
Theo kí ức tuổi thơ con trổi dậy
Nổi nhớ ngày nào ta cùng biển lớn khôn
Con về rồi,
Ơi! đất mẹ bình yên
Nơi đầu sóng, ngọn gió luôn thoát hiểm
Nơi đây có con thuyền cha neo đậu
Mỗi khi trời gió lớn chẳng ra khơi
Con nghe mùi gió mặn lắm biển ơi!
Biển thổi gió rát cay trên khóe mắt
Nhưng ấy thế không tài hờn biển được
Vì biển là hơi thở của đời con!
Cho con về thăm lại tuổi thơ con
Tụm bảy tụm ba chơi trò trên biển
Trưa quá nắng miệng còn đằm vị mặn
Mẹ gọi về, cho con chút nữa thôi
Cho tôi về thăm lại tuổi thơ tôi
Để nũng với Ba, để hờn với Mẹ
Để được biển ôm vào lòng đợi
Thổn thức nổi niềm nhớ quá biển ơi!
Tác giả: Tố Tố